Có lẽ động cơ chính là tạo nơi gặp gỡ bạn bè thường xuyên và dễ dàng nhất, nên ngoài những doanh nhân trong ngành ăn uống, h́nh như văn nghệ sĩ cũng rất thích lĩnh vực này. Làm thơ, viết văn chẳng khác ǵ nấu nướng : vật liệu đă có sẵn, tùy khả năng của mỗi người sáng tạo những món riêng độc đáo.
Trong số đó có Văn Công Mỹ, sinh năm 1956 tại B́nh Định. Bắt đầu làm thơ vào năm 15, 16 tuổi rồi ngưng một thời gian. Từ năm 1991 vào Sài G̣n sinh sống. Là người "khuấy động" lại phong trào pḥng trà ở Sài G̣n (Đồng Dao, 1996. Tiếng Tơ Đồng, 1997). Đến năm 2006 ngưng chuyện “showbiz”. Kinh doanh nhà hàng từ năm 2003 đến nay (nhà hàng Sông Trăng). Năm 2009 bắt đầu “nấu thơ” trở lại.
Văn chương là nhan sắc, xấu đẹp tùy người đối diện. Xin trân trọng giới thiệu cùng độc giả chùm thơ Văn Công Mỹ trong tuyển tập Dạo Đàn Bên Sông.
Miêng
Chào Buổi Sáng
Sớm mai nổi hứng ra vườn
Đi cho hết cơi vô thường xem sao?
Đi từ bước một chiêm bao
Thêm hai, ba, bốn…té vào trăm năm!
Hy Vọng Cuối
Ngồi bên sông liếc nước trôi
Thả năm lăm tuổi xuống đời lênh đênh
Ban mai thác, xế chiều ghềnh
May ra được trận gió hiền nửa khuya...
Chiều
Hoàng hôn xanh nước lên đầy
Em-tà-dương ấy rất gầy bên tôi
Mây kia biết quỵ lụy trời
Cho tôi quỵ lụy một lời ẩn ngôn.
Mừng Tuổi Th.
Mùa xuân rón rén bên em
Bước chân sột soạt trên thềm nắng lay
Anh làm xiếc với đôi tay
Hứng trong vườn cũ đong đầy tiếng chim
Tiếng chim không đến lặng im
Em không đến với ưu phiền cho anh
Tháng giêng mọi thứ điềm lành
Môi em ngậm lá trầu xanh bồi hồi
Anh c̣n giữ trái cau tươi
Tặng em mừng tuổi lứa đôi tụi ḿnh.
Nói Với Phu Nhân
Không có em đàn làm sao anh hát
Không em nhă nhạc làm sao anh ca
Cảm ơn trời có đôi ta
Cảm ơn em hóa đàn bà v́ anh.
Vẫn Là Em
Vẫn là em tự ngàn xưa
Áo tinh khôi níu gió đùa bước chân
Môi hồng biết níu thanh tân
Em độ lượng níu thanh xuân cho chồng.
Tháng Ba Và Em
Chim biết đùa với lá
Nắng biết giỡn tóc thề
Ngày có em bỗng lạ
Tháng Ba đầy đam mê
Tháng Ba thơ tươi rói
Em mới đến huy hoàng
Áo xiêm như nguồn cội
Khoác vào đời hân hoan
Bỏ sau lưng già cỗi
Vườn yêu lại nảy chồi
Trái tim anh biết đói
Uống ái t́nh trên môi
Tháng Ba em lạ lắm
Băo giông đă qua rồi
Trời nắng ơi là nắng
Thơ bắt đầu lên ngôi
Em đúng là thiên cổ
Vừa gần vừa xa xôi…
Sóng
Sóng vốn dĩ lênh đênh
Đâu hay ḿnh phận bạc
Trong chập chùng lặng thinh
Chết ch́m cho biển hát.
Cơi Không
Nằm ngửa mặt bên sông
Ngó trời xanh mây trắng
Thấy ǵ ở cơi không
Tiếng đời rơi tịch lặng.
Tặng Th. ngày mới lớn
Cho dù tập tễnh làm thơ
Cũng xin liều mạng thập tḥ ghẹo em
Nếu t́nh đóng cửa cài then
Anh làm kẻ trộm bay lên hàng rào
Nếu t́nh sắc lẻm gươm đao
Anh làm bại tướng té nhào trước em
Nếu t́nh chất ngất oan khiên
Anh làm tu sĩ độc quyền cầu kinh
Chỉ lo em bị giật ḿnh
Bao nhiêu thơ phú bỗng th́nh ĺnh…bay !
Bẻ Kiếm Bên Trời
Nước lên chiều xuống khơi khơi
Có phù du cũng rối bời tóc bay
Này môi mắt, này chân tay
Này là hư ảo h́nh hài sắc, không
Mây trôi cho trắng tận ḷng
Bên sông bẻ kiếm vời trông luân hồi.
Mơ Mộng
Tôi thường mơ mộng bên hiên
Có hoa có bướm có tiên trên đời
Tỉnh ra chỉ thấy mặt người
Đôi khi có cả đười ươi, hết hồn !
Vết Cắn
Anh c̣n yêu, anh cứ yêu
Dẫu mai đây có tiêu diêu cuộc đời
Yêu em cứ cắn vào môi
Lỡ mai có chết, đă đời dấu răng.
Hương Trần
Thoảng mùi thiếu nữ hôm xưa
Mù đêm nguyệt tận gió lùa liếp hiên
Liếc màu da trắng em nghiêng
Một tôi vô đạo bỗng hiền như kinh.
Dấu Hỏi
Buồn như dấu hỏi cong nghiêng
Tôi chưng hửng ngó bóng xiên cuối ngày
Phù vân th́ tất mây bay
Riêng tôi cát bụi sao đầy truân chuyên?
Nghiệp Chướng
Biết em là thánh nữ
Nhưng tôi chẳng cầu kinh
Mà lại đem sính lễ
Bắt ái t́nh đóng đinh.