Mai Ninh
Con đường đến Ty bưu điện
Anh thức dậy vào buổi sáng
muối biển nhớp da trần
rong mềm ngực cát
Anh viết cho em lá thư đầu tiên trong ngày
*lá thư không số nhà
*con đường này đến ty bưu điện đó
chiều ôm hấp vũng mồ hôi
mây đă nằm trong biển
con tàu đâm lút vào hải cảng
c̣i hú vỡ trần ai
Anh viết cho em tờ thư thứ hai
lũ hải âu đang kiệt cùng kêu hoảng
Gió lẫy sóng và đêm đ̣i biển
trút những ṿi mưa
xuống căn nhà kư ức
Từ khi anh lớn lên
mọi con số tên đường được ghi bằng
trăn trở dối gian ích kỷ tính toán
hững hờ tuyệt vọng
những căn nhà
của ngày hôm qua hôm nay
số một số bốn
mười lăm hai mươi
chẵn và lẻ
anh và em
Gió đă xô sóng - sóng đă vồ biển đen
cuồng sục
phá tan mặt cát lặng của dấu che quá khứ
Anh có muôn điều để viết cho em
tờ thư thứ ba
thứ tư
năm và sáu
Những tờ thư
tràn đầy nước bạc
và anh gọi tên em
sâu cùng đêm biển động
Nhưng anh sẽ gửi cho em
chỉ tờ thư đầu tiên trong ngày
tờ thư
sự hồn nhiên của bước chân trẻ nhỏ
chạy đuổi bọt biển thơ ngây
tờ thư
sự chân thật
từ mặt biển mênh mông
như gương mặt em
uyên nguyên
một sớm mai b́nh lặng
Anh sẽ gửi cho em
ngày mai
buổi sáng
lá thư không số nhà
v́ hồn em chẳng bao giờ đánh số
phải không em
Con đường này đến ty bưu điện đó
Mai Ninh
*Thơ U.G.