GhiChepCuaBienTap

 

Là một cây bút đang sống ở hải ngoại, Miêng viết nhiều về kiếp sống của con người vốn từ một xứ sở xa xôi nay sinh hoạt và làm việc giữa xă hội phương Tây hiện đại. Nhiều người trong họ cô đơn, bất lực. Họ sống quẩn vào nhau. Họ lầm lẫn oán trách nhau làm khổ nhau rồi lại thương nhau. Tôi cho rằng t́nh cảnh con người ở đây là có ư nghĩa nhân bản theo nghĩa hiện đại của mấy chữ này. Con người hôm nay có những vui buồn mà các thế hệ đi trước đến nay chưa từng biết tới và văn chương sẽ trở nên gần gũi và cần cho mọi người nếu ghi lại được những diễn biến mới mẻ đó.

Ngoài mạch truyện nói trên, tác giả c̣n có một chùm truyện khác viết về những cuộc đời buồn buồn khổ khổ của những người nghèo đang sống ở quê hương. Đọc những truyện này tôi cảm thấy như vừa đọc lại Hồ Dzếnh (Chân trời cũ), Thanh Tịnh (Quê mẹ). Khi t́m cho ḿnh những mối liên hệ với quá khứ có lẽ cũng là lúc nhà văn t́m thêm được cách thức để đến với mọi người. Đó là điều tôi quan sát được khi theo dơi bước đi của một số cây bút khác, không biết có đúng cho Miêng không ?

Hơn ba chục năm đă qua kể từ ngày Miêng cho in ra thiên truyện đầu tiên. Chúng tôi muốn coi tập sách bạn đọc đang cầm trên tay như một tuyển tập một phần những thành tựu hơn ba chục năm liên tục cầm bút của tác giả. Bởi vậy, bên cạnh các sáng tác, chúng tôi chọn thêm hai truyện dịch và hai tiểu luận, cuối sách có chọn thêm một ít lời bộc bạch của tác giả cũng như một vài nhận xét của bạn bè và đồng nghiệp về tác phẩm.