Gửi bạn
… cuối năm, chạnh ḷng chuyện bóng xế, như đời ḿnh, như đời người…Chợt bắt gập cái đẹp tịch dương. Chiều tà, là ngoại cảnh. C̣n trong ta, giữ được chăng cái đẹp?
Được. Sao lại không? hà hà …
Khẳng định thế, và bắt gặp Chân Phương dịch Lư Thương Ẩn.
Tôi liền theo chân, lên đồi xưa, ngắm chiều tà và chia với bạn cái đẹp tịch dương
登樂遊原
向晚意不適,
驅車登古原。
夕陽無限好,
只是近黃昏。
ĐĂNG LẠC DU NGUYÊN
thơ Lư Thương Ẩn (812?-858)
Hướng văn ư bất thích,
Khu xa đăng cổ nguyên
Tịch dương vô hạn hảo
Chỉ thị cận hoàng hôn
Chân Phương dịch
Chiều xuống, ḷng sầu muộn;
Giục xe lên b́nh nguyên.
Ô! tà dương đẹp
tuyệt!
Lúc sắp lặn vào đêm...
Lên đồi xưa
Nam Dao phỏng dịch
Bâng khuâng chiều rơi xuống
Xe lên triền đồi xa
Bóng dương sao đẹp lạ,
lung linh lúc xế tà