Thế luận
Văn chương chẳng thể tách khỏi thời thế. Dù nó huyền ảo. Dù nó đa nghĩa. Dù nó ẩn dụ… Nhưng chỉ thế, nó là phong cách, thủ thuật. Đi sâu hơn th́ văn chương là con tin của lịch sử. Dễ hiểu: v́ chính người viết là sản phẩm của lịch sử. Thứ sản phẩm thụ thai từ quá khứ đến thời khắc sinh tồn hiện tại. Và luôn cả tương lai, một tương lai dự phóng từ cảm quan và trí tuệ của người viết bây giờ, ngay lúc này, trong một xă hội, một văn hóa…Chung cục, văn chương không thể đào thoát khỏi xă hội dẫu, chỉ phiến diện, nó do cái cá nhân người viết nhào nặn. Luận về thời thế tất là văn chương. Nếu đi xa hơn thông tin. Và có thể lắng xuống lớp phù sa bồi vào văn hóa. Tôi gọi những sản phẩm này là văn chương thế luận.