đêm và ngày
THƠ NAM DAO
bẩy đêm
1: ĐÊM UNG THƯ
1
Đêm ung thư
bật máu
Vi khuẩn đỏ
tùm lum
Vi khuẩn đen
gậm nhấm em
Vi khuẩn mặt lạnh như tiền
ngồi canh cổng
Mẹ gọi
... không lời thưa !
2
Tội chịu
tôi không yêu bằng tình yêu có tổ chức
Tội chịu
đêm tân hôn vợ tôi chưa xin được hộ khẩu
chuyện ăn nằm đăng ký nơi đâu
Tội chịu
khi dòng sông sinh lực tôi vượt mãi đê em
giờ này đã quá giới nghiêm
dòng sông trôi
có tình yêu nào đợi xin giấy phép ?
3
Vi khuẩn Hồng
sinh ra bằng chức năng Chớt Nhả
Quay tới
Bước lui
Mở ra
Đóng lại
chập chờ
Trên cánh đồng cuống rạ đã xác xơ
Vi khuẩn Ngu Ngơ
Gia công làm kế hoạch
Lấy cát trộn ước mơ
Xây lâu đài Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Vi khuẩn Say
Chân đông đá chân tây
Lè nhè chủ nghĩa suốt ngày
Vi khuẩn Lở
Thi nhau ùa đến tâm can
Đục nhân nghĩa bằng lời hay ý đẹp
Ý như gió bay
Và lời ? ...nước trôi sông
Vi khuẩn chuyên nghiệp-vụ-lập-công
Loại sống lâu này đuœ màu xanh vàng trắng đỏ
Chạy ra đóng cổng
Cây gậy tầm vông
Giơ cao
Quật xuống
Mẹ quặn mình
Mẹ thất thanh kêu
4
Tội chịu
Tôi ước mơ làm chim bay trên cao xa
Chơi với gió và bạn bè với nắng
Tội chịu
Tôi chẳng thể an tâm phất cờ hô khẩu hiệu
khi áo cơm không đủ, ai đành ?
Tội chịu
Tôi chẳng thể làm thứ tội đồ mà không sao
biết được tội mình
Lúc nào cũng gươm treo trên cổ
lưỡi gươm lạnh, gớm ghiếc và tanh
Tội gì cũng phải chịu !
Tội gì ?
5
Đêm ung thư
Mẹ khóc
Nước mắt nhỏ vào ngày mưng mủ
Làm mưa
Đêm Âu Lạc
Mẹ kêu
Âm ba nào vọng tới thiên thu
Đêm Lạc Việt
Mẹ gào
Vệt máu nhiễu cầu vồng bẩy sắc
Rách toạc trời xanh
Đêm vẫn đêm
Mẹ gọi thất thanh
những tế bào trong cơ thể còn lành
Hãy theo hướng tim còn đập
Lên đường về phía lời ru
À a à a ơi...
Rồi ra núi đổi sông rời
Gió bay nhưng tiếng à ơi vẫn là...
2: ĐÊM MÀY CHAU
Chau
chau
biếc mày xanh
Giấc ngủ lại
vật vờ
Mi mi khép hồng môi
chao kỷ niệm bồng bềnh
Nhan sắc ấy, còn đâu
Thiên đường kia, mất rồi
Sự thật ?
oằn oèo múa mép khua môi
*
Hỡi tôi ơi
Xin cho tôi ngủ
Như dòng sông kia bình yên
Sóng sánh trăng chênh chếch lưỡi liềm
*
Đêm ngủ lại
ven bờ thành phố hóa lân tinh
Đêm thật đêm
Đêm thật
một mình
Đêm đến tận mênh mông
*
Nhan sắc vẽ vời
Lý tưởng viển vông
Chợt rụng rời giữa có và không
Mày xanh mi biếc môi hồng
Tỉnh ra sóng đã bềnh bồng cuộn trôi
Tôi ơi hỡi, Tôi ơi !
3: ĐÊM TÌNH
Đàn kêu
Tích tịch tình tang
Ai tìm ai hỏi ai lỡ
đa mang
Trăng rõi
trăng soi
Trăng tròn khuyết ?
‘’ Ai mang công chúa dưới hang về lầu ‘’
*
Về lầu son
má hồng sao nhạt nhòa nước mắt
Còn so dây
Còn hát
ơi hỡi tình tang
ơi hỡi đêm sâu
Chừ tình lang
Tình tang nơi đâu
Trống thưa - phách lạc - đêm sầu
Đàn còn kêu ...
*
Đàn kêu
tích tịch tình tang
Ai lỗi hẹn
Ai đa mang
Ai bật cung đam mê nốt chùng phím lạc
Xin cứ qua sông
đừng sợ lỡ làng
Xô bờ cát trắng
đêm tình chớ ngại bước sang.
4: ĐÊM LỬA
Đêm lửa chạm mây
Chi chi chành chành
Một thoáng chân mày
Ù à ù ập
Bốn phía chân mây
Về giăng tóc rối
Mưa dầm nắng gội
Ù à ù ập
Hờ ơ ơ anh ...
*
Chi chi chành chành
Đêm xanh nổi lửa
Con ngựa dựt cương
Ngựa hồng tung vó lên đường
À ơ ơ em ...
*
Chi chi chành chành
Suối âm dương vờn quanh
Lửa trong ngoài bùng đỏ
Hờ ơ ơ ...
Trên cơ thể cuộc sống căng đầy
À ơ ơ ...
Em với anh đây
5 : ĐÊM CHỢ
Kẻ chợ ngừng chân
nhặt bóng
chiều rơi
trả người về
đêm chợ.
1
Nhạc xập xình
Môi son choét đỏ
Móng tay dài vuốt nhọn,
loài chim
chập chờn bay
không có tổ
2
Những chiếc loa người khua môi múa mỏ
Những quầng mắt thâm nhòe nhoẹt phấn nâu
Những cái hũng đen
giữa hốc đầu lâu
nhe hàm răng trắng nhởn
Có phải cười ?
Hay là…
long lanh đôi dòng lệ ấy trong sâu ?
3
Quán bia ôm
Ôm đi !
Cho mãi mãi đêm dài
Như dằng dặc những tháng năm qua
Khẩu hiệu xưa trên bức tường nhà
Đang tróc thịt lột da
Chữ cái chữ con lổn nhổn
« Yêu ước nghĩ à êu ... xã ội chủ … ĩa »
4
Em ôm
tôi là tượng đá
Tôi ôm một vòng khẳng khiu
như cành cây khô trụi lá
Em kêu một ly chanh đá
Miệng ly vệt son nhạt nhòa
Vết máu ứa ra...
5
Ôm nữa đi
« Vì tương lai con em chúng ta »
Anh zzô zzô đi
«... tất cả cho mai sau »
Một trăm phần trăm
Nè anh…
nè đây biển cả
nè đấy ruộng dâu
Nôn ọe làm gì giữa những từ vô nghĩa ?
6
Em ôm
tôi là tượng đá
Bỏ quên từ thời đồ đá
Tôi ư ? một nửa thây ma
Nửa kia là mùa đông giá
Thị trường vấn đề qui luật
Thôi, zzô anh ơi, zzô đi
Một trăm phần trăm, sự thật
giá còn rẻ mạt, mấy khi...
Em ơi
Dìu nhau vào thời đồ đểu
Chân bước
Nhạc xập xình
Kinh tế hẳn sẽ lên ?
7
Em ôm
tôi là tượng đá
Cùng nhau về thời đồ đá
Một con không cửa không nhà
Một thằng không mẹ không cha
Giữa thời bán luôn quá khứ
A !
Cái thời khốn nạn
Bây giờ ai địch, ai ta ?
8
Nhạc xập xình
Nhạc cứ thế xập xình
Ô này đêm chợ
Ớ i hỡi mẹ cha !
Lẽ nào đêm dài
đêm mãi , cứ đêm ta...
6: ĐÊM THĂM THẲM
Vạch nét mi cong
chiều
nghiêng ngả
Gió bỗng chập chùng mùa xa
Giăng giăng trời hạt mưa sa
Ta trở về
Một mình ta
Một mình ...
*
Bãi lau đùa gió dạt
Đêm thăm thẳm
Đêm già
Một tiếng mõ từ đâu văng vẳng
Về ta...
*
Về với ta
Về với ta
Để rồi về với bao la
Một mình
7: ĐÊM TA
Gió đổi mùa
Vàng thu
bướm vàng chập chờ
lá vàng chập chùng
Bếp nhà ai cời lửa
bập bùng
Thu hẹn
thu về
thu phôi pha
*
Từ bao la
Vẳng về khúc đàn.
Từ tạ
một ngày về.
Còn xa
Tôi còn mơ ước gì ở đây ?
*
Đêm cằn cỗi
Con thạch thùng tặc lưỡi :
Rồi thì cũng qua một đời...
Hãy cho tôi nằm, tôi ngủ !
*
Đêm bạc nghĩa
Con muỗi vô duyên còn mãi vo ve
Đêm vắng hoe
đêm rỗng
Một vòng tay
Thôi biết rồi !
Im đi !
Ta đã ba mươi năm nhịn ăn nhịn nói
*
Cứ như thế
đêm đã thật đêm dài
Đêm hung hăng
đêm lấn mãi vào ngày.
Cứ như thế
... đêm, lại đêm
vẫn lại đêm hoài
Ới hỡi đêm ta !
Bảy ngày
1: NGÀY GIÓ
Chiều lộng gió cao
biển rì rào
Mây xa
em đi
đi về phương nao ?
*
Nỗi nhớ nhung ta gom lại
để dành nhóm lửa
Đợi em về
một ngày
*
Một ngày
xa là thế
một đời
có biết gì khác chờ đợi
... mà thôi
Bên kia bờ dậu con bướm trắng chập chờn nhất định không bay.
2: NGÀY MẤT MẶT TRỜI
Những chiều sương
trắng tóc
Mây bồng bềnh nhớ một cánh chim
Sao lẻ bạn
nhấp nháy
lời đá ngầm nhắc nhở van xin
*
Đêm
Sao toàn những đêm ?
đêm xám, đêm đen
Trái đất lộn mèo một chu kỳ tối
Ngày mất mặt trời
có kẻ uống say đến dại đến cuồng
vục vào huyễn không chẳng chờ chẳng đợi.
*
Đá rơi nước mắt
giọt đau,
hai hàng nhũ thạch lệ ròng ròng
Đá ơi!
Hãy khắc vào miên viễn
những điều khó nhớ
cho chúng ta loài người đãng trí
đừng quên.
3: NGÀY ĐẦY ẮP EM
Vòng tay bắt chợt khoảng vắng
Nắng ngoài đã lên ngang đầu
Kẽ cửa khẽ đùa giọt nắng
lẻn vào như em
Môi hồng ngọt như ngụm nước
Mắt xanh đơm sắc da trời
Cơn gió lùa bao nhiêu mộng
Cho tóc bay trong gió
chơi vơi
Em đến cho ngày đến
bước dẫm trên mặt trời
Cỏ dưới chân chợt biếc
Màu em
Em ơi!
Tôi hiểu mình bỡ ngỡ
Vào cuộc sống bừng men
Sáng nay
trời hực nắng
Ngày đầy ắp em.
4: NGÀY SẮP ĐẾN...
tặng TCS 92
Nhả thơ cho nhện
chăng tơ vào đời
Vết chân anh trên thành phố - không - cần –có - anh – hùng
Kén vàng ươm nắng cuối đông
Cánh bướm mượt mà gió đợi
cuối công viên nõn nà tuyết trải tới mênh mông.
*
Anh lại cất tiếng hát
đẩy đêm giật lùi vào nơi không ai đặt tên
ngày mai sắp đến
...ngày mai.
*
Tiếng hát của Núi
đùa nắng Mai lên
xua vào chơi vơi những bóng đêm thừa thãi
...
Những bóng đêm khôngcó tiếng con người.
5 : NGÀY CÓ BÓNG CỜ
Một vạt khăn trắng
giải lên
trắng tinh
hỡi những kẻ bỏ tiền đi mua gái trinh
Chớ quên
con gái của mình.
*
Một vạt khăn thưa
che cái cháp đen đậy đồng bạc trắng
Hỡi những kẻ uống không biết tởm
ăn chẳng biết kinh
‘’dân chi phụ mẫu’’
Chớ quên
bố mẹ của mình.
*
Một vạt khăn sô
Chôn đì một thời không còn trí nhớ
Hỡi ai ơi...
thế thái với nhân tình!
*
Một vạt khăn hồng
buộc lại
thuở bóng cờ còn phơi phới
Anh em ơi!
chớ quên một ngày bóng cờ sẽ rợp nắng bình minh.
6 : NGÀY PHANH NGỰC
Mắt bèo gió nổi mây muôn hướng
về nhắn non sông sẽ nắng vàng
biếc trời cánh lượn đàn cò trắng
cựa mình đất vỡ đón mùa sang
Nến chao hương lửa hồn oan đã
giải oan cho trắng chuyện nhân gian
gió ơi xin quét cho sạch đất
cho ngày phanh ngực bước thênh thang
7: NGÀY NẮNG
Đêm mượt mà
má lụa môi nhung
Đêm chớm đèn
chớ vội xin chờ
Đêm còn dài
dế van kêu nài nỉ
Đêm nhập nhoà tiếng trẻ nói mơ
Đêm đợi qua đêm
Chờ ngày mai đến
chuyển mùa cho nắng
thắp sáng trần gian.