Félix ARVERS (1806-1850)
Sonnet
Mon
âme a son secret, ma vie a son mystère,
Un amour éternel en un moment conçu :
Le mal est sans espoir, aussi j'ai dû le taire,
Et celle qui l'a fait n'en a jamais rien su.
Hélas ! j'aurai passé près d'elle inaperçu,
Toujours à ses côtés, et pourtant solitaire.
Et j'aurai jusqu'au bout fait mon temps sur la terre,
N'osant rien demander et n'ayant rien reçu.
Pour elle, quoique Dieu l'ait faite douce et tendre,
Elle suit son chemin, distraite et sans entendre
Ce murmure d'amour élevé sur ses pas.
À l'austère devoir, pieusement fidèle,
Elle dira, lisant ces vers tout remplis d'elle
" Quelle est donc cette femme ? " et ne comprendra pas.
Sonnet d’Arvers
( tương truyền Khái Hưng dịch ra: Lòng ta ôm một khối tình...)
Hồn ẩn mật, và trái tim kỳ diệu
đơm mối tình vĩnh cửu, hỡi thiên thu
nỗi đau xé lòng, không chờ chẳng đợi
người lỡ gieo duyên nghiệp ấy đâu ngờ
Ta đi qua, nàng có nào hay biết
ở ngay bên, khoảng cách lại vô cùng
ta đi mãi đi hoài trên trái đất
miệng ngậm lời cho đến lúc lâm chung
Nàng hỡi,
sao trời sinh nàng dịu hiền êm ái
đẩy bước chân vào lối ấy, vô tình
đâu nghe tim ta thổn thức,
một mình
Nàng cứ thế, bó thân vào tiết hạnh
lỡ một mai đọc những dòng này
hỏi ‘’ kẻ nào đây?’’
và không muốn hiểu!