Nhân đọc bài thơ Không Đề của Hà Duy Phương:
anh thèm liếm khắp người
em
như con chó con khát tìm vú mẹ
ngày vừa mở mắt
…
Liếm
môi mềm gió mềm
Liếm...liếm
hồn vút đụng trăng sao.
Liếm em này giọt ngọt ngào
Vỗ về giữa khoảng đêm vào trống tênh
Liếm, lênh đênh
Liếm em môi chạm thác ghềnh trong em.
Nam Dao