Con dế mèn
cất tiếng hát từ thời thơ dại
buổi b́nh minh
đời là ánh sáng
ngỡ có đâu c̣n lại phải t́m ḿnh
Nhưng không
dưới bụi tầm gai
cái gai đâm
nhọn, buốt
Trong nỗi đau
ta chợt hiểu
ḿnh là ai
Và nhận mặt
cô đơn, bạn đồng song
khắc khoải, người đồng hành
đuổi bóng bướm chập chờn trước mặt
Cũng v́ vậy, tôi xin em hiểu
tiếng dế mèn
tôi hát hoài khúc hát xẩm
không em
nên tôi nghèo xơ xác
cũng v́ nghèo nên tôi chỉ c̣n biết hát
bài ca bèo bọt phù du
của kẻ hoài công chụp bắt thiên thu
đánh tráo giấc mơ suông
đổi cơn mộng dữ
mảnh vỡ đâm nghiêng
gan bàn chân máu tóe
Dẫu tập tễnh tôi vẫn bước theo bóng em vời vợi
đường chân trời trói lấy giấc mơ
Tôi giơ tay
Ơ kià
tóc trắng
ngọn đèn xanh th́ mờ
tôi vươn ḿnh với bắt
Em
một bài thơ?
Yêu dấu ạ
Tạ ơn,
tạ ơn em nhan sắc
Tạ ơn ṿng tay
tạ cả những hững hờ
Tạ ơn cánh chim di xa lắc
Tạ ơn dăm tiếng hát bơ vơ
Có con dế mèn
hát trong đêm thâu
hát xẩm không em
kiếp này xác xơ
Có con dế mèn
hát khúc yêu em
đánh lận ưu phiền
em là mối mơ
Có con dế mèn
suốt đời biết hát
đúng có một bài...
Có con dế mèn
hát khan cả cổ...
ND (tặng lại, chiếc lá diêu bông)
26-07-2011