Thơ Nam Dao – 2
đêm loãng gió trắng như mùa tuyết
giấc li bì những ái ân xưa
người bật dậy miệng u ơ câu hỏi
rằng thế là trả đủ nhớ thương chưa ?
thiên thu , trời còn đậu
vài hạt óng ánh trong
suốt. Một thời, ai đứng
hoài công ngóng ánh hồng
thiên thu hời, gió đuổi
giấc mơ lưng chừng trời
tan tác rơi. Sót lại
giọt nước mắt của người
bập bùng đốm lửa
bập bềnh đèn sông
chao nghiêng con sóng
tay ôm một vòng
bập bềnh
trong em
bập bùng chớm lửa
cháy thàngh dòng sông
đưa anh ra biển
có em biển lặng tựa lòng