Bàn dân Ziao Chỉ đi về đâu ?

Biết được bàn dân Ziao Chỉ từ đâu và từ ai đi đến hôm nay, trong đủ thứ lĩnh vực, là điều cần thiết, quư báu.

Những kiến thức đó giúp ta dẹp nhiều huyền thoại.

Tuy có lúc huyền thoại cũng giúp ta làm người ra hồn người ngay trong thời đại duy khoa học của ta.

Con người là huyền thoại duy nhất, đẹp nhất, quái đản nhất, đáng sống nhất, của tạo hoá !

Huyền thoại của người đời xưa có lúc giúp ta làm người ra người ở đời nay.

Xin lỗi độc giả, nếu tôi quá đà lộng ngôn.

Nhưng cũng nên công nhận : từ khi có ngôn ngữ, chưa ai có thể nói nghe được con người  !

Phải chăng v́ chính nó đă sáng tạo ra mọi ngôn ngữ, những nền văn minh ?

Những điều nó sáng tạo ra chẳng thể nào định nghĩa nó, chỉ nhốt nó vào quá khứ của nó. Thế thôi.

Khi nó c̣n thèm tương lai, vừa sợ vừa khinh chết, bố ai đoán được nó sẽ làm ǵ, tạo ra nhân giới nào ?

Những kiến thức trên có thể giúp ta hiểu vài tính đặc thù trong lịch sử h́nh thành dân ta và bản thân ta.

Nhưng thân phận làm người xưa nay tếu. Khi hành-động, ta không biết hết được những ǵ và ai đă nặn ra ta, khiến ta phải làm như thế…

Ta cũng không biết luôn cả toàn bộ bối cảnh hành động của ta : ai biết và hiểu nổi toàn bộ quan hệ nhân quả giữa hoàn cảnh của riêng ḿnh khi dấn thân và t́nh trạng thực và thật của nhân loại khi ḿnh đành[1] hành động ? Làm người khoa học khác gánh kiếp nhân văn ở đó. Hè hè…

Hôm nay, câu hỏi chí tâm, chí t́nh, chí từ, chí tử[2], của ta nên là : bất kể ta từ đâu tới, do những ai nặn ra, lai căng đến mức nào, ta muốn tương lai nào cho chính ta, tha nhân, kể cả không chỉ Ziao Chỉ, và những người đời sau, bất kể màu da ? Và ta sẵn sàng trả giá với bản mặt, (chỉ thế thôi đă tủi quá rồi !) cóc cần biết nó từ đâu ra, có giá trị ǵ theo đủ thứ chuẩn.

Trả lời trừu tượng, rất dễ. Mỹ từ thiếu ǵ. Thêm chút kiến thức ít nhiều khoa học và lư luận h́nh thức, thế là ổn, ai chẳng làm được, vèo lia bút là xong.

Trả lời cụ thể th́, hè hè…

Nỗi đau làm người hôm nay nó thế.

2014-09-27



[1] Mẹ, đây có thể là món nợ đời Ziao Chỉ của ta ?  Ta nhận.

[2] Ừ, ngôn từ đôi khi cũng có giá trị, cũng là t́nh ở một con người.