ConNguoiVaQuaKhuCuaMinh

Con người và quá khứ của ḿnh

 

Đ̣i hỏi con người phải là quá khứ của ḿnh là điều tự nhiên, xứng đáng : ta phải dám gánh quá khứ của ta đối với người đời, hôm nay và ngày mai.

Thẳng thừng, minh bạch, không hàm hồ, quanh co chữ nghĩa.

Đ̣i hỏi con người chỉ là quá khứ của ḿnh là chuyện bất nhân, trẻ con, diễu dở : thế th́ ta tiếp tục sống và tư duy làm ǵ ?

Thế mà c̣n khối nhà lư luận văn học đam mê loại "sự thật khách quan" đó ! Chán thật. Đến bao giờ ta mới biết làm người với nhau ?

2008-10-27