DiChua

Đi Chùa

 

Trong năm đầu tôi qua Pháp, lần đầu tiên và duy nhất tôi vào nhà thờ đêm Noël. Buồn quá, long đong và bơ vơ quá, không gia đ́nh bè bạn ǵ cả, tôi chui vào nhà thờ tránh mặt cô đơn. Đụng ngay nhạc của Bach. Hay kinh hoàng. Có thể quên ḿnh luôn. Sau này tôi đụng một số nhạc kiểu ấy của nhạc sĩ khác, tôi bèn dị ứng với nhạc. C̣n sống, tôi không chấp nhận ĺa bỏ nhân giới này. Xưa nay ai cũng biết, và có đầy người chê, tôi rất phàm tục. Bản thân tôi chưa bao giờ từ bỏ xác phàm tục của tôi, trừ một năm "lạc thiền". Hè hè... V́ thế, hôm nay, tôi không c̣n nhu cầu bước vào bất cứ nhà thờ nào của người đời.

Nhưng tôi thông cảm nhu cầu đi chùa đi nhà thờ của thiên hạ.

2008-12-21