Hành động bằng chữ nghĩa
Ta vốn coi thường chữ nghĩa, có lúc đến mỉa mai, chỉ tin ở hành động cụ thể thôi.
Khoảng 40 tuổi, ta đành chấp nhận ta bất lực. Tay chân, lư trí, tấm ḷng của ta chẳng thể làm ǵ ra tṛ trong thế giới thực. Có khi kết quả ngược lại ư muốn. Chỉ c̣n nước bọt thôi.
Ta đành phun nước bọt trong nhân giới "ảo", khát khao t́m một đời người thật.
Đă hơn 20 năm rồi.
Hôm nay, lắm lúc ta tự hỏi : tất cả đều hăo chăng ? Cầm bút nữa để làm ǵ ? Con đường đáng đi duy nhất là vô thường vô ngă chăng ?
KHÔNG.
Thân xác ta c̣n biết nóng lạnh, no đói, thiếu ai ai. Ta c̣n biết thèm, biết yêu. Nh́n ḿnh, ta c̣n biết sướng. Nh́n người, ta c̣n biết khổ, biết đau, biết nhục. Tâm hồn ta c̣n biết… thiếu. Em. Hè hè… Ta không chỉ c̣n đang sống. Ta vẫn thèm làm người. Với ai ? V́ ai ? Ta không biết nữa. Nỗi thèm này chưa dứt, ta không muốn, ta không thể mơ tới chân trời tư duy nào khác. Nó dứt rồi, sống cũng như chết, có cũng như không, yêu là chuyện hăo.
Đời là bể khổ thật. Nhưng ta không có môi trường nào khác để làm ḿnh, để làm người. Khổ đến mấy, ta vẫn muốn làm. Dù chỉ bằng chữ nghĩa thôi.
2010-12-11