Huyền thoại và ta

Mệt mỏi, ta đọc chưởng Tàu cho qua ngày, phủi ḷng suy nghĩ. Lư thú. Đầy huyền thoại "hấp dẫn", nhất là những nàng tiên mẫu mực đủ kiểu.

Không hiểu tại sao, chính trong lúc hồn ta, qua chữ nghĩa, phiêu diêu hưởng lạc, nhất là dưới h́nh thái Phật Lăo linh tinh, ta đột ngột ư thức : ta là người thực, tồn tại trong thế giới thực với những người thực, chẳng thể thành tiên thành Phật được, và cũng chưa hề muốn. Để làm người, ta chỉ có đời này thôi, với những con người đời nay thôi. Cứ như xưa kia khi ta đọc những hiền triết Tây U, và nghi ngờ khái niệm universel của họ.

Ta biết, ta sẽ măi măi trung thuỷ với thằng người này, trong đời nay, với người đời nay.

Thuỷ trung vĩnh cửu. Vĩnh cửu của kiếp người. Chỉ có thể thôi.

Ta biết, ta vẫn đi t́m huyền thoại.

 

2013-03-24