Khi nghệ thuật, văn chương đi vào đời

Ta làm một video cỡ 1g30.

Đâu đó có chuyện đáng tiếc : môi ca sĩ mấp máy 3 giây trước khi giọng hát cất lên. Ai có khả năng phát hiện điều đó ? Và cho ta biết chính xác điều đó xảy ra ở đâu, lúc nào ? Khó vô cùng.

Chẳng khác chuyện gõ văn bản. Trong một dòng hàng trăm hàng nghìn từ, có nơi xuất hiện :

tthì sóng gió bất chợt

thay vì :

thì sóng gió bất chợt

Độc giả nào phát hiện nổi lỗi ấy, và bỏ thời giờ cho ta biết để ta sửa ?

Là thằng "Tây con" viết tiếng Ziao Chỉ, ta thấm thía : độc giả thì có, nhưng chẳng mấy ai có thừa thời giờ meo cho ta : chỗ này anh gõ sai chính tả. Buồn thật. Hè hè.

Nghệ thuật và văn chương đi vào đời như thế. Trước khi cất bước, cái gì cũng toàn hảo, tuyệt vời, thông cảm, tri kỷ, e tutti quanti. Trong đầu óc thôi. Vừa cất bước vào đời thực thì… Hè hè.

"Duy tâm" - "Duy vật", khác nhau ở những chi tiết cụ thể trong những bước đi vào đời thực. Thế thôi. Chỉ là một kiểu tiếp cận. Hè hè.

Còn biện chứng, quan hệ thuần nhân tính giữa người với người, là chuyện khác. Một kiểu tư duy gắn với một kiểu sống và một kiểu hành-động.

2013-09-04