LieuThuocDocNhatDocThât

Liều thuốc độc nhất, độc thật

Khi chính trị gia Châu Âu "tả khuynh" như chính phủ của Đảng Xă Hội Espana thực hiện ư thức hệ kinh tế tân tự do, có thể thế này :

http://www.lemonde.fr/europe/article/2010/09/29/greve-generale-en-espagne-les-syndicats-saluent-un-succes-democratique_1417947_3214.html

V́ sao, để đương đầu với khủng hoảng kinh tế của họ, toàn bộ các nước Châu Âu, từ Ireland qua Hy Lạp e tutti quanti và bây giờ là Espana, tới… Đức (sic) không có con đường nào khác hơn là sa thải người làm thuê, cạo lương của người lao động (làm thuê và công chức) và cạo bớt mọi "phúc lợi xă hội", kể cả cho con nít và người già ?

Phải chăng đây là quy luật khoa học khách quan của tạo hoá trong đó có quan hệ giữa người với người, vốn là một sản phẩm của tạo hoá ? Nếu thế, tôi từ bỏ "tinh thần khoa học", sẽ suốt đời chủ quan trong một số lĩnh vực… thôi.

Nếu ai bảo : ngày nay, thực tế, khách quan mà nói, lương bổng của họ quá cao so với lượng tiền cho phép mua "lao động" tương đương ngay tại nước họ – vốn có trên dưới 10% người thất nghiệp từ nhiều năm rồi, nhất là mấy tên hơn 55 tuổi có hàng chục năm kinh nghiệm trong nghề, kiến thức chưa tới nỗi lạc hậu, nhưng… đắt quá, và những đứa mới ra trường chẳng có kinh nghiệm ǵ – chưa kể so với hàng trăm triệu người khác trong "thị trường lao động" của thị trường toàn cầu hoá ! Tôi đồng ư liền và buồn : không ngờ Karl Marx sống dai như thế ngay trong đầu của người đời. Khái niệm "đội quân thất nghiệp dự trữ", chỉ cần toàn cầu hoá (như Marx đă "tiên đoán") một tí thôi, cũng đủ để giải thích những hiện tượng này. Không biết ngày nó toàn cầu hoá trọn vẹn, ngày toàn bộ sức lao động của nhân loại biến thành hàng hoá trong một thị trường chung, dưới quyền quản lư "tự do", thống nhất, theo quy luật "tự-nhiên", ừ, hè hè, của phương thức sản xuất tư bản, th́ sẽ như thế nào nữa ?

Sẽ toàn trị. Thế thôi. Trong bao nhiêu năm, đố ai biết được. C̣n vĩnh viễn hay không là một vấn đề thuần… ư thức hệ.

Một khi đă chấp nhận "quy luật" vận động của phương thức sản xuất tư bản như "nguyên lư" bất khả kháng, mỗi lần nó khủng hoảng, dù dưới những h́nh thái rất khác nhau, cũng chỉ có một toa thuốc độc nhất trên thôi. Nó không giết ngay tức th́. Nó khiến cơ thể và tư duy ngày càng bại hoại, điên loạn, trong khi chờ đợi cơn sốt tới. Độc thật.

2010-09-29