Màu sắc

Trong một bối cảnh màu sắc, dường như có màu này hợp với màu kia, có màu này chửi màu kia.

Tin thế, có thể sai.

Không có màu nào tự nó hợp hay chửi màu nào. Chỉ có thói quen ́ ạch của con người thôi.

Nhưng có màu chửi bối cảnh màu sắc của một con người. Có khi, hiếm lắm, nhờ thế, nó thể hiện sự quật khởi "của nghệ thuật", cá tính đẹp ở một con người. Và qua đó mở cho chính ta một chân trời nhân tính khác.

Trong triết Tây U, biện chứng kinh viện, món này gọi là thể thống nhất mâu thuẫn giữa các bộ phận với tổng thể.

Trong trường phái Cấu Trúc, Structuralisme, món này gọi là quan hệ giữa Bộ phận (la Partie) với Tổng thể (le Tout).

Tuy vậy có 2 màu, "đối lập" nhau, đều hợp với tất cả các màu : đentrắng ! Trong đa số h́nh ảnh đều có màu đen và màu trắng trà trộn với đủ thứ màu, không ai thấy ḱ dị. Lạ thật.

Người PhuLăngXa gọi hai màu đó là neutre trong nghĩa : không đối lập hay thân thiện, không tác động vào bất cứ màu nào khác.

Họ cũng coi hai màu đó là hai màu trang trọng nhất ở đời.

Đen-Trắng, Trắng-Đen.

Trong triết Tây U, biện chứng kinh viện : những cực đối lập t́m nhau, thống nhất với nhau (les contraires s'attirent, se rejoignent, e tutti quanti).

Trong triết chưởng Tàu : Đen đen - Trắng trắng, Trắng trắng – Đen đen, Có có – Không không, Không là Có, Có là Không, e tutti quanti.

Đều "biện chứng" hết. Hè hè.

Ôi, suy luận kiểu này, đến bao giờ ta mới hiểu được bất cứ điều ǵ ? Đến bao giờ ta mới biết viết cho ra hồn người ?

Thôi, đành vậy. Nh́n một bức tranh rực rỡ màu sắc hay ảm đạm những sắc thái của màu đen, ta đành dám nói : đẹp, hay xấu. Ta đành dám làm người với đôi mắt "thịt" của chính ta. Hè hè.

2013-08-16