Một kiểu uống rượu đỏ PhuLangXa
Ta thử viết lại tiếng Pháp. Chỉ 20 trang thôi.
Khi viết, ta sôi nổi tận t́nh tận ư như xưa kia khi bản dịch hay bài vở của ta không khó kiếm người xuất bản ở xứ này. Ta nghĩ đó là văn Tây của ta.
Ta in ra, đọc lại. Hỡi ơi. Quá thừa chữ, èo ợt, mơ hồ. Chẳng thể nào "là" ta. Chẳng thể gọi là hành-văn.
Thế nghĩa là ǵ ?
1/ Ta không c̣n làm chủ ng̣i bút của ta nữa. Ngôn ngữ PhuLăngXa làm chủ ta, lôi cổ ta, xỏ mũi ta. Ta cũng "có" tiềm thức à ? Đương nhiên. Khốn nạn thật.
2/ Ta vẫn c̣n khả năng đọc và thấy ng̣i bút ta có thể sáo đến thế nào. May thay.
Bỏ cuộc ? Không.
Thôi th́ tạm uống rượu đỏ PhuLangXa.
Không để quên sự bất lực, chạy trốn chính ḿnh.
Để lạnh lùng đi tới. Bất kể tới đâu.
2013-04-08