Một ngày nào đó, Niết Bàn

 

Một ngày nào đó, ta vẫn chưa an phận chết tốt, ta khẳng định : ta vẫn làm người. Bằng lời nói, hành động, tác phẩm của ta, và t́nh ta yêu em.

Khi, ở đời, ở mọi người, kể cả chính ta, con ta, cháu ta, lời nói của ta đă trôi vào im lặng, khi hành động của ta chẳng c̣n ư nghĩa khích t́nh ai làm người, khi bài vở văn chương văn học ta liều viết, chẳng ai thèm đọc nữa, ta nên stop. Nhập Niết Bàn, giấc nghỉ ngon lành nhất của kiếp người.

Ta không có duyên là Phật Tử.

Vậy, chỉ quyết tâm làm người thôi. Dù chỉ bằng chữ nghĩa.

2016-05-01