NgonNguDoiThucVaNgheThuatBangNgonNgu

Ngôn ngữ đời thực và nghệ thuật bằng ngôn ngữ

Ngày nào con người biết nói chuyện thật thà với nhau v́ biết tin cậy, quư trọng và tŕu mến nhau bất kể khác biệt thậm chí đối kháng nhau, ngày ấy thơ văn tiêu vong.

Chính v́ ngôn ngữ chính trị và ư thức hệ, trong đó có thơ văn, là công cụ hữu hiệu nhất cho phép con người lừa nhau, giả dối với đời, giả dối với chính ḿnh, một cách rất văn chương, mà trong thế giới ngôn ngữ[1] c̣n có đất sống cho thơ văn.

Khi người ta gọi một kế hoạch đào thải con người ra ngoài xă hội, biến nó thành kẻ thất nghiệp, không cần thiết nữa cho xă hội – môi trường tồn tại, nên người và làm người của nó – và, v́ thế, không có quyền kiếm ăn để tồn tại bằng lao động của ḿnh, không có quyền sống như một con người, là kế hoạch xă hội tính (plan social, hàm ư : một kế hoạch nhân ái bảo vệ con người trong xă hội), thơ văn sẽ c̣n điều đáng nói với người đời.

Sau đó, chỉ c̣n những điều chưa hề có ai nói tới mà vẫn đầy người khát khao hướng tới, trên khắp thế giới, ở cả loài người hôm nay. Như em chẳng hạn, hè hè. Khó lắm đấy, bạn đời văn chương Ziao Chỉ ơi… Có mấy nhà văn nhà tư tưởng Ziao Chỉ đă làm được điều ấy cho người đời không Ziao Chỉ trong thế kỷ 20-21 ? Trong lĩnh vực tư tưởng, nếu có, ta xin lạy thầy cho con được làm đệ tử.

Trong khi chờ đợi, ta đành lang thang chữ nghĩa.

Bạn đời ơi, hăy cùng ta lang thang nhé. Chẳng vinh hiển ǵ, nhưng cũng zui zui, và chẳng chết ai cả. Biết đâu cũng có lúc gặp nhau.

Ngoài chuyện ấy, ta chẳng là ǵ, có ǵ, c̣n ai. Hè hè…

2009-04-09

 



[1] quan hệ hoàn hảo nhất giữa người với người trong tư cách người. Không có nghĩa là tốt đẹp nhất, chỉ có nghĩa là đầy đủ nhất, kể cả dưới dạng "nghệ thuật" nhất, đểu nhất : văn chương.