Ngôn ngữ, hận thù, gian dối

Ngôn ngữ, hận thù, gian dối

 

Ngôn ngữ là chất keo cơ bản nhất cấu tạo những cộng đồng người lớn nhỏ.

Nhỏ như cựu học sinh trường Bưởi, Chu Văn An, Petrus Kư, Trưng Vương, Gia Long, Marie-Curie, J.J. Rousseau, Couvent des Oiseaux, Tabert, e tutti quanti.

Lớn hơn có ngôn ngữ của những cộng đồng người Việt hải ngoại, Đông và Tây.

Lớn hơn nữa có ngôn ngữ của những địa phương, tầng lớp xă hội Việt Nam, xưa và nay, cựu cách mạng và cựu cộng hoà.

Bao trùm tất cả : ngôn ngữ của toàn bộ những người yêu tiếng Việt. Kể cả những người như André Menras, yêu Việt Nam và tiếng Việt.

Ngày nay, ngôn ngữ ấy thế nào ? Trời cũng không biết nổi.

Nhưng điều này có thể tin được : ngôn ngữ càng hận thù, gian dối bao nhiêu, cộng đồng thể hiện nó càng bất lực, thấp hèn bấy nhiêu, chỉ c̣n bạo lực để khẳng định ḿnh thôi. Lâu dài, sẽ thất bại và tàn lụi.

Làm chính trị, cơ bản là vận dụng ngôn ngữ để hành-động. Làm văn hoá cũng vậy. Đấy là mâu thuẫn liên miên bất tận, nhưng thống nhất, của hai h́nh thái hành-động này.

Những người đam mê làm chính trị nên nhớ những điều trên, đặc biệt khi ḿnh cầm quyền.

Những người đam mê làm văn hoá nên nhớ những điều trên khi hạ bút.

Những người, như ta, chỉ thích "zui chơi" chữ nghĩa thôi, càng không được quên.

2012-01-14