Như mọi cơn vui được ở đời
Xuyên qua
hàng giờ xe ứ đọng
lớp lớp xa lộ hấp hối phập phồng
và ḷng ta hoảng loạn chẳng hiểu v́ sao
ta hoang mang về nhà
Lila ngồi đó
cười cười tha thiết vẽ tranh
Ta liền hiểu ?
Nó vừa có em
mẹ nó, đêm qua, bỗng nhiên mất hút
bố nó, nửa đêm, bỏ nó
gửi cho ông bà nội
rồi bà ngoại đón nó về nhà, nhà ta
chỉ riêng ta đột nhiên vắng mặt…
tuy ta biết : em nó sắp ra đời và chính nó sắp hết là vũ trụ duy nhất của t́nh thương.
tuy ta biết : lúc đó, nó cần có người ôm.
"Đời" nó thế. Những t́nh yêu chân thật nhất ắt có ngày tan tành trong "hiểu nhầm"
2012-06-24