Nước mắt trẻ con

Ta là thằng mau nước mắt. Bạn bè không ít người tế nhị thương hại ta về điều ấy. Than ôi đấng mày râu. Hè hè.

Ta không quan tâm lắm khi ta khóc trước mặt tha nhân : ta chưa hề nghi tha nhân quanh ta là kẻ thù.

Nước mắt khiến ta bối rối là nước mắt của trẻ con.

Con ta, cháu ta khóc khi nó sợ : ta thương tâm, an ủi nó : bố đây, ông đây, đừng sợ.

Nó cũng khóc v́ một con chuột bạch nó đă từng nuôi vài ngày bỗng chết hay biến mất, v́ nó làm vỡ một đồ ǵ nó đă nặn, v́ nó không viết chỉnh một câu văn. Ta thông cảm : đừng buồn, nuôi lại, làm lại, viết lại được mà.

Nó cũng khóc khi nó đ̣i hỏi một điều ǵ. Phức tạp hơn. Điều ấy có thể "phi lư", không chấp nhận được trong mẫu mực hành sự của xă hội, của chính ta, những vẫn "hữu lư" với nó. Chỉ c̣n cách ôm nó vào ḷng, quyết liệt nói không, và làm thế nào cho nó cảm thấy ta nói không v́ ta yêu nó. Chẳng dễ tí nào, v́ bản thân nó cũng nên chính ḿnh qua từ không ấy, hè hè.

Hôm nay, đội tuyển bóng đá Đức thắng đội tuyển Brazil. Một trận đấu tuyệt vời. Một khoảnh khắc nghệ thuật. Trên màn h́nh ta thấy một đứa trẻ Brazil khóc. Nó đưa tay che mắt như muốn xoá một hiện thực, rồi lại buông tay khóc nức nở. Trẻ con không biết đau khổ nửa vời. Ta quặn ḷng. Sao nó phải đau khổ như thế v́ vài cú sút trong một trận banh ? Ta bỗng nhớ, Mai bảo ta : chắc Lila đă khóc khi thấy đội tuyển Pháp thua đội tuyển Đức, trẻ con nó vậy.

Ôi, xưa kia, ở mức độ nào đó, ta cũng từng như vậy. Nhưng, không biết v́ sao, ta luôn luôn vừa say mê vừa sợ hăi nhiệt t́nh của đám đông. Ta có thể sống cô đơn, và thực sự đă từng, khá lâu, ta không nỡ sống một ḿnh.

Thấy nước mắt của đứa bé Brazil, ta tự nhủ : người lớn không có quyền d́m trẻ con trong cái ḷ hun đúc áp đảo này, khiến nó rơi nước mắt v́ một trận đá bóng. Nhưng ta cũng hiểu đó là mặt trái của một mặt phải : khi Lila xách đàn đi biểu diễn tại Venezia, London hay đâu đó, nó cũng thể hiện ḿnh trong một cái ḷ tương tự, với nội dung và sắc thái khác.

Ôi, ta thèm được thấy Lila thể hiện tài năng của ḿnh mà không khiến ai khóc v́ đau khổ cả.

Tất nhiên, mong ước hăo, trời mới biết được nó có tài âm nhạc hay không. Lúc đó, ta cũng đă chết rồi.

Nhưng đành vậy : ta vốn sống được nhờ quá nhiều khát khao hăo. Hè hè.

2014-07-09