Quá khứ
Tôi không có nhu cầu quên bất cứ ǵ trong quá khứ của tôi. Quên hết, tôi làm người sao được ?
Quá khứ của ta, dù đẹp xấu thế nào, dù vui buồn đến đâu, đừng bao giờ quên nó, phủ nhận nó.
Nó là một phần cấu tạo ra ta. Quên hay phủ nhận nó chỉ có thể đẩy nó vào tiềm thức của ta thôi. Nó vẫn tồn tại ở ta và chi phối ta mà ta không biết.
Nhưng đừng bao giờ cho phép nó thống trị ta.
Phải biết vượt nó. Hoàn toàn có ư thức, với người đời, ta tự tạo cho ta một tương lai nhân bản. Làm người là thế. Làm chính ḿnh trong nhân giới là thế. Viết chính ḿnh trong văn chương cũng thế thôi.
2008-10-12