SacSacKhongKhong

 

Sắc sắc không không

 

Quỷ Lệ ngửa mặt lên hít thở, cười một tiếng lớn, quay người rời đi, vừa đi vừa đáp:  “Đại sư sai rồi! Sắc tức thị không, nhưng không ấy cũng là sắc. Đại sư muốn tại hạ nh́n thấu thế t́nh, nhưng chẳng biết làm cách nào để nh́n thấu được? Tại hạ thân ở giữa trời đất, ân oán t́nh cừu, chính là cảnh ngộ một đời này của tại hạ. Đại sư muốn tại hạ tĩnh lặng nh́n thấu, nhưng có biết được, khi đă nh́n xuyên qua rồi, có c̣n là tại hạ nữa không?”. [1]

 

Món sắc sắc không không, ta đă nghe điếc tai từ thuở hoang mang. Không hiểu được, ta không tin, không dùng, kể cả để viết văn, làm thơ, những lĩnh vực không cấm đoán bất cứ ǵ.

Bước vào nẻo tàn thu của cuộc sống, ta mới ngẫm ra. Nói theo kiểu b́nh dân, chỉ là hai bộ mặt của một đồng xu. Nội dung không sai. Nhưng ngôn ngữ bất cập : đồng xu ấy không "có thực" !

Không ngờ lại có tay viết "chưởng phép" viết được một câu như thế này…

Hè hè…

2010-07-10

 



[1] Tru Tiên, Tiêu Đỉnh, Việt Nam Thư Quán