"Ta là tha nhân"

Thiên hạ đă bàn nát nước câu văn lừng danh của Rimbaud. Dường như chưa ai quan tâm tới ư nghĩa này : nếu, xuyên qua ngôn ngữ, tha nhân có thể ở ta, th́ xuyên qua chữ nghĩa của chính ta, ta cũng có thể ở tha nhân.

Đă sống phải chết. Là cát bụi, ta sẽ trở về cát bụi. Nhưng tâm hồn ta đă từng thấm vào ngôn ngữ. Ngày nào c̣n người nhớ ta, đọc ta, cảm và hiểu ta, ngày đó ta c̣n tồn tại ở nhân giới. Phải chăng v́ thế người đời quư trọng, nâng niu chữ nghĩa ?

Đó là h́nh thái "vĩnh cửu" duy nhất của kiếp người. V́ bản thân nhân giới cũng sẽ có ngày tiêu tan.

2014-06-26