Thành công - thất bại

Đọc lại Đại Đường Song Long Truyện của Huỳnh Dị.

http://vnthuquan.org/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n4n1n1ntn31n343tq83a3q3m3237n3ntn

"Trên thế gian này có ǵ làm xúc động ḷng người hơn là bản thân của sinh mệnh chứ?  Mà sinh mệnh của một người có ư nghĩa chính là v́ những kinh nghiệm và lịch tŕnh mà người đó trải qua trong đời.  Thành công hay thất bại đều không quan trọng, nhưng tuyệt vời nhất chính là quá tŕnh phấn đấu không ngừng để vươn lên đó, huynh đệ tốt của ta, ngươi có hiểu không?"

Ta hiểu : đến chết ta vẫn là bàn dân Ziao Chỉ. Nên mới quan tâm đến mấy câu văn này. Và buồn.

1/ Bàn về sinh mệnh như vậy nghe cũng được được. Và ăn khách :  ai mà không có sinh mệnh ? Ok Salem.

2/ ư nghĩa sinh mệnh của một người  = kinh nghiệm và lịch tŕnh mà người đó trải qua trong đời.

* con thú cũng có những điều ấy ; những điều ấy chẳng có ư nghĩa ǵ cả, nói chi tới có giá trị nhân văn.

3/ Thành công hay thất bại cực kỳ quan trọng.

Thành công, ta khẳng định trong nhân giới : ta đúng, hoặc đáng thành công trong một bối cảnh lịch sử nào đó, ở môt thời điểm nào đó, ta đă được làm người, dù tốt, dù tồi, thậm chí đẹp thôi, ôi ta thèm món này quá, hè hè, trong thời đại của ta v́ thời đại ấy không cho phép ta làm ǵ hơn khả năng làm người giới hạn của ta.

Thất bại, ta tiêu tùng trong cơi vô ngôn. Hè hè.

"Lịch Sử", viết như vậy, phi nhân tính : nó không c̣n là hành-động của con người.

4/ quá tŕnh phấn đấu không ngừng để vươn lên

Sáo, rẻ tiền, ăn khách. Ai mà chẳng như vậy ? Vươn lên cái ǵ ? Vươn lên ai ? Vươn lên anh hùng, quan lại Ziao Chỉ ? Hè hè.

5/ Sao ta quan tâm tới mấy câu văn dấm dớ này, lúc này ? 

Ta sống ở PhuLăngXa đă hơn 50 năm. Ta trưởng thành, về mặt lư trí, và t́nh cảm nữa, ở PhuLăngXa, qua tiếng Pháp. Ta chưa hề hổ thẹn với con người ấy ở ta.

Hôm nay, PhuLăngXa đang khủng hoảng toàn diện : kinh tế, xă hội, chính trị, ư thức hệ, văn hoá – ngôn từ, ngôn ngữ. Một nền văn minh đang suy tàn ? Nền văn minh của chính ta ? Con và cháu ta sẽ phải gánh vác.

Hai tháng nay, có lúc, ta có những ư nghĩ ta cho là đáng viết thành lời, chỉ viết thôi v́ ta không c̣n có h́nh thái hành động nào khác và ta c̣n có ảo tưởng ta vẫn là người ?  Nhưng, thú thật, dù câu chữ ít nhiều đă h́nh thành trong đầu, ta không c̣n hứng nâng bút.

Phải chăng, đích thực, ta là kẻ thất bại và chấp nhận thất bại.

Phải chăng, xét cho cùng, ta Ziao Chỉ.

Làm người PhuLăngXa gốc Ziao Chỉ hay làm người Ziao Chỉ "gốc" PhuLăngXa, kể ra cũng tiện. Hè hè…

2017-04-29