Xưa nay tôi vẫn coi thơ như một thứ ngôn ngữ đầu nguồn vừa tải văn hoá nghệ thuật muôn đời của nhân loại vừa mở ra những ngưỡng cửa tương lai cho nó.
Vượt tầm hiểu biết của tôi.
V́ thế tôi ít khi viết về thơ, hầu như không dịch thơ và, cho tới gần đây, không bao giờ làm thơ.
Chỉ ít lâu nay, trong một vài lúc cùng quẫn khốn nạn, không biết làm ǵ để thoát cơn giận nỗi đau, tôi mới làm càn.
Xin lỗi nàng tiên Thơ nhé.
2007-02-25
Thế mà, cuối cùng, thế thật.
Nỗi đau nhân t́nh, đương nhiên, biết bao giờ cạn ? Nhưng bớt bớt tí ti th́ có thật.
Cảm ơn và tạm biệt nàng tiên nhé.
2009-07-22