Triết lư và văn chương
Văn chương là một h́nh thái của nghệ thuật. Người đam mê văn chương không cần liên lụy tới triết. Nếu quan tâm tới triết và kết hợp triết với văn chương trong văn phong của ḿnh th́ càng tốt : khiến nghệ thuật thêm kích thước tư duy triết. Chẳng mấy ai làm được. Nếu không quan tâm, chẳng hề chi, chỉ cần xúc động được ḷng người, mở cho nó một kích thước người "mới" nó chưa từng nghiệm sinh hoặc chưa nói nên lời được.
Triết lư chẳng có giá trị nhân bản nào khi chưa vượt qua thử thách : văn chương hay hành động (chưa nói đến tư duy khoa học). Trực tiếp như Camus hay Sartre. Gián tiếp như vài triết gia khác. Thử thách ấy vạch ra giá trị nhân bản của triết thuyết thực hăo thế nào. Có nhà văn lớn, thậm chí đă được giải Nobel văn chương, khẳng khái tuyên bố ḿnh chịu ảnh hưởng tư tưởng của Sartre hay Camus. Chẳng có nhà văn đáng kể nào ở Pháp và trên thế giới khẳng định ḿnh đă chịu ảnh hưởng tư tưởng của những "triết gia" thời thượng của PhuLăngXa hôm nay, cỡ Bernard-Henry Lévy, André Glucksmann, Finkielkraut, Luc Ferry, e tutti quanti.
Thời đại triết lư được người đời coi trọng chỉ v́ ngôn ngữ của nó khó hiểu, như ngôn ngữ toán, hay ăn khách như ngôn ngữ media, đă hay đang qua rồi.
Càng tốt.
2016-01-09