Tương tác qua điện thoại

Mặt nào đó, tôi hủ lậu : tôi không có điện thoại di động.

Tôi ít khi điện thoại cho ai. Chẳng mấy ai điện thoại cho tôi. Tôi hầu như không có điện thoại.

Tôi tự an ủi : nói chuyện với người khác, tôi cần cảm nhận sự hiện diện toàn diện của người ấy, tôi cần quan hệ với một con người : tư thế, vẻ mặt, cử chỉ, lời nói, cách ứng xử. Có thể rất hăo. Chí ít không hăo hơn âm thanh trong một cái máy. Ôi, em !

V́ sao ? Trời mới biết được. Tư duy h́nh thức đâu cần điều ấy để phán đoán sự thật ! Hè hè…

Tôi e rằng con người chỉ thực sự tương tác khi mặt đối mặt. Đó mới là sự hiện diện toàn diện của con người ở đời, tay đôi hay tay ba. Tay đôi, có thể là t́nh nhân. Tay ba, chắc chắn là bạn. Bạn có bao giờ nhận xét điều này không : từ 4 người trở lên, không c̣n ai nói chuyện với ai nữa. Có thể chỉ v́ chẳng ai có thời giờ nghe và nói. Có thể v́ quá ba người, ngôn ngữ mất tính cá biệt, nói ǵ cũng được, nhưng chẳng riêng ai nói với riêng ai cả. Do đó tôi chỉ thích lang thang tán gẫu tay đôi hay tay ba thôi.

Ngược lại, thư từ có sự gần gũi riêng của nó: có đầy thời giờ để suy nghĩ, lựa lời, nói lên ư chân thật hoặc giả dối của ḿnh. Ai cũng biết đối tác đă phát ngôn như thế. Nhờ sự cách biệt trong không gian và thời gian giữa hai con người. Sự cách biệt ấy là một yếu tố tạo nên nhân giới.Tất nhiên, không đơn giản, ai đă lầm than chữ nghĩa đều biết. Hè hè.

2014-03-11