Viết đậm, viết dâm

Nếu muốn chia sẻ kiến thức khoa-học với tha nhân, hãy viết lạnh lùng. Sự-thực sự-thực. "Khách-quan" ấy mà, hè hè. Đúng, sai, thế thôi. Đéo cần ai khác, đéo cần người. Sống sao được trong thế giới ấy, khi phương pháp tư duy hình thức nghiền nát con người, chính ta ?

Nếu muốn chia sẻ đời mình với tha nhân, kể cả kiến thức khoa-học, hãy viết đậm, viết dâm. Viết như vuốt ve và cầu được ve vuốt. Như sờ mó một cung đàn, mân mê một làn da non, một con người lạ. Hãy quên âm thanh, nhạc điệu, kỹ thuật lạm dụng ngôn từ, hành văn thời trang. Hãy quên những lý lẽ khoa học linh tinh khiến mình tự trọng. Hãy viết chính mình như một quá trình mò mẫm tìm người. Như câu văn dường như đơn giản, tầm thường này, trong một bản thảo bạn mới gửi cho ta :

Anh cần viết cho em, để sống.

Ta điếng người. Ta từng nghiệm sinh, chỉ biết hành động thôi, chưa viết được thành lời một cách cô đọng như vậy.

Ta phải đọc hết tác phẩm này. Trong thế giới ngôn từ, tình người chỉ đến thế thôi. Hè hè.

2013-12-13