Xin

Ở đời, ta ghét nhất điều này : ch́a tay xin người khác bất cứ ǵ.

Xin cơm áo cho ta, ta chưa hề.

Xin chút t́nh người cho đồng loại, ta không ngại.

Xin chút thông tin hay kiến thức, ta đă từng, và đă biết nhục.

Nhưng điều này, với ta, đúng : không có hạnh phúc nào lớn hơn được xin điều ḿnh đáng cần nhất với một người sẵn sàng cho. Tiếc thay, ở đời chẳng mấy khi gặp được người có khả năng cho ta chính ḿnh.

Phải chăng v́ thế xin t́nh yêu, xin t́nh bạn là đề tài khắc khoải muôn thủa của thơ văn, đă thành cốt lơi của biết bao tuyệt tác như Notre-Dame de Paris của Victor Hugo, Of mice and men của Steinbeck chẳng hạn ?

Ta không biết xin những thứ đó kiểu đó. Ta chỉ biết ăn mày văn chương thôi.

Hè hè…

2010-05-02