Nguyễn Thị Thanh B́nh
|
|
Văn phong đa dạng, lăng mạn, nhẹ nhàng, phơn phớt cười cợt… chính ḿnh ! Dồn đời vào cơi bế tắc u uất tuyệt vọng. V́ tác giả đ̣i hỏi đời này phải đáng sống. Nó chỉ đáng sống nếu ta biết yêu, được yêu. Hơn thế, nếu nó chưa thể có lư, nó phải có ư nghĩa, có giá trị ! Chẳng dễ tí nào khi nỗi đam mê yêu đi đôi với một ánh mắt tỉnh táo lạnh lùng quan sát cuộc sống hàng ngày của chính ḿnh, của thiên hạ. T́nh ấy khiến ta khác thú vật, nên người, khiến cuộc sống biến thành cuộc đời. Ai rồi cũng phải chết. V́ ta cũng là một con thú, t́nh ấy chỉ lộ diện khi ta trực diện cơi chết ngay ở ranh giới giữa người với cầm thú. Trên mảnh đất nhập nhằng vô định ấy, điên hay tỉnh thật khó phân biệt : gánh đời ḿnh đi đâu, về đâu ? Với ai ? Làm sao trả lời được khi ta đă mất ḿnh ? Đó là bối cảnh, nội dung khắc khoải của nhiều truyện ngắn trong quyển sách này. Nào, những chàng tu mi nam tử, hăy trực diện chính ḿnh để trả lời câu hỏi của người đàn bà đời nay. Đừng để nàng tự tiêu ḿnh với mây nước, sóng biển, tiếng lá reo theo ngọn gió, tuyết bay vèo đất trời, trong vẻ đẹp hững hờ của thiên nhiên. Uổng lắm. Tuy có lúc rất thơ. Phan Huy Đường |